Giám đốc dâm dê và cô trợ lý đáng thương, ngây ngốc ăn sáng, nhìn bộ dáng nó, trong mắt tràn ngập đau khổ. “Chồng, lát nữa anh giúp Tư Kiến đi mua đồ đi.” Khả Hân đưa cho tôi một cái bánh sandwich, sau đó dịu dàng nói. “Được…” Đây vốn là công việc của nam nhân, hơn nữa hôm nay hiếm khi tôi được nghỉ. “Tư Kiến, từ nay về sau nơi này sẽ là nhà của con. Mẹ ở nhà là mẹ con, ở trường học là thầy giáo của con, bác chính là bố của con, có thể hiện tại con còn chưa quen, Giám đốc dâm dê và nữ thư ký khốn khổ chờ con quen rồi sẽ đổi cách xưng hô, được không?” Khả Hân dịu dàng nhìn Tư