Thanh tra cảnh sát mất chất phệt ả phò đít bự lả lơi, cô phải khóc, ngồi dậy, tôi lí nhí trong miệng : – Cháu.. cháu xin lỗi cô. Cô tỉnh hẳn, đặt tay lên vai, kéo tôi nằm xuống, tôi không hiểu cô đang nghĩ gì, lát sau cô ngồi dậy, đi ra nhà ngoài, nằm yên một lát rồi tôi cũng đi ra theo, cô đang ngồi trên sofa, nửa nằm, chân duỗi thẳng, vẻ bần thần suy tư, tôi ngồi xuống bên cô, tôi mở miệng lăp bắp : – Cô… cô… cháu Chưa kịp nói gì thêm cô đã đặt tay lên đùi tôi, kéo nhẹ tôi đổ ngả theo thân người vào lòng cô, cô ôm tôi như ôm đứa trẻ, cô nói : –